CẢM XÚC THẬT CỦA CON TRAI SAU KHI CHIA TAY
(Dành cho những người con trai yêu thật lòng!)
(Dành cho những người con trai yêu thật lòng!)
Sau khi chia tay
Con trai thường lao đầu vào công việc
Buổi tối đi chơi nhiều hơn, tụ tập bạn bè nhiều hơn
Quen biết, tán tỉnh nhiều cô gái khác hơn
Quan tâm đến vẻ bề ngoài hơn
Tỏ ra ga lăng hơn vui vẻ hơn.
….
Nhưng sự thật …
Con trai lao đầu vào công việc để không có thời gian ngồi nghĩ về con gái nữa.
Những buổi tối vui vẻ bên bạn bè, với rượu với bia sẽ giúp giữ chân con trai không bước trên con đường quen thuộc đến những kỉ niệm cùng con gái…
Những cuộc chat chit, điện thoại, những tin nhắn hàng đêm với những người con gái những người bạn mới giúp con trai không dò tim đến số máy mà có thể không còn tương tác trong điện thoại nữa, nhưng danh bạ trái tim thì lại không thể không nhớ đến được.
Con trai gặp gỡ, kết bạn với những người con gái khác chỉ để xua đi cảm giác cô đơn khi không có con gái bên cạnh, họ chỉ muốn tìm kiếm một người ngồi bên họ, lắng nghe họ như con gái vẫn thường làm.
Con trai nhìn đẹp trai hơn, ga lăng hơn, men lì vui vẻ để che đi những giọt nước mắt đang chảy ngược vào tim, che đi cái vẻ ngoài tiều tụy khi ở nhà vì không có con gái chăm sóc, nhắc nhở.
….
Nhưng rồi …
Sau những giờ làm việc vất vả, những lúc bế tắc trong công việc, con trai cảm thấy mệt mỏi, họ dừng lại, lạc vào một miền ký ức xa xôi, nơi có con gái, hang ngày vẫn làm phiền họ với đủ các câu hỏi thật phiền phức “đang làm gì đấy”, “đã ăn cơm chưa?”, “hôm nay làm việc có vất vả không?”,…những câu hỏi mà thường ngày họ thấy thật phiền phức và nhàm chán… Bất chợt, con trai nhớ con gái, con trai them được con gái quan tâm..
Sau những buổi tối vui vẻ bên bạn bè, trở về nhà, cảm giác cô đơn lại ùa về. Càng đi chơi nhiều, con trai càng cảm thấy cô đơn, càng nhớ con gái nhiều hơn vì trong những cuộc vui ấy, không có con gái cạnh bên nhắc nhở “uống ít thôi”, “đi về từ từ thôi”…
Sau những cuộc chat chit, điện thoại, nhắn tin, con trai bất chợt lướt đến số máy quen thuộc của ngày trước, chần chừ, rồi lại tắt đi, soạn cái tin nhắn đại loại “anh nhớ em”, “mình bắt đầu lại từ đầu nhé”…, chần chừ, rồi lại xóa đi.
Sau mỗi cuộc đi chơi với người con gái khác trở về, con trai thấy nhớ da diết, nhớ con gái, nhờ người luôn cười, lắng nghe và đưa ra những góp ý mà hầu hết con trai chả thích nghe. Càng nói chuyện với những người con gái khác, con trai càng thấy không hợp và con trai lại nhớ con gái nhiều hơn…
Thời gian trôi đi, con trai chẳng còn vẻ đẹp trai, ga lăng nữa, con trai lại quay trở lại là chính mình, có chút gì đó lôi thôi, có chút xề xòa, có chút gì đó mệt mỏi, có chút buồn… vì con trai thực sự mệt mỏi rồi, con trai không còn muốn che dấu nữa.
…
Và…
Sau những cuộc vui, trong hơi men
Đôi khi
Bước chân con trai lạc đường
Nó dẫn con trai đến một nơi
Tưởng như con trai sẽ chẳng bao giờ đến nữa
…
Con trai đang đứng trước miền kí ức nhớ về con gái của trước kia …